Bao nhiêu lý thuyết về tình yêu, cách gìn giữ tình yêu được đưa ra, bao nhiêu ý kiến, khuyên dạy được truyền tải. Rồi thì sao? Cả hai người trong một cuộc tình vẫn có những khoảng trống chẳng thể nào được lấp đầy, để rồi phải đi đến ngõ cụt, mỗi người một hướng.
Trong tình yêu, đôi khi chúng ta thường mong cầu những gì đó lớn lao hơn những điều quen thuộc như cùng nhau đánh răng, cùng nhau đi chợ, cùng nhau nói chuyện trên giường hay chia sẻ cách giải quyết hóa đơn tiền điện tháng này… Chúng ta mơ mộng về những chàng hoàng tử đến tặng hoa và hôn mình khi ngủ. Chúng ta chẳng thể nào thỏa hiệp khi anh ấy không là người xin lỗi trước… Nhưng bạn ơi, tình yêu trưởng thành, tình yêu thực sự thì không như vậy.
Nhân ngày lễ tình nhân Valentine, cùng EM cảm nhận tình yêu đến từ những điều giản đơn trong cuộc sống qua bộ ảnh Our Soppy Love Story của Philippa Rice – một hoạ sĩ người anh vô cùng nổi tiếng. Những nét vẽ nguệch ngoạc với tông màu đỏ của bộ tranh sẽ sưởi ấm trái tim của tất cả chúng ta, những trái tim đã, đang và sẽ còn tiếp tục yêu. Và… để ta nhận ra rằng, tình yêu thực sự đơn giản như thế đấy!
Tình yêu thực sự nảy nở từ những kết nối NGÀY TỪNG NGÀY
Những “thủ tục” hàng ngày tưởng chừng như nhàm chán cũng có thể khiến lòng cả hai vui hơn khi được làm cùng nhau.
Tình yêu thật đơn giản khi cả hai cùng ở trong một căn bếp nho nhỏ, vui vẻ chuẩn bị cho bữa sáng. Anh pha cốc cà phê nhâm nhi còn em chuẩn bị bánh với sữa.
Ta yêu nhau hơn chỉ qua vài hành động nho nhỏ, anh xách 2 túi còn em thì chỉ xách 1. Cùng nhau mỉm cười, cùng nhau trò chuyện trên cả quãng đường đi từ siêu thị về nhà. Việc mua thức ăn tẻ nhạt thường ngày bỗng chốc thú vị khi cả hai cùng nhau.
Đôi khi chẳng cần phải làm gì đó cùng nhau mà vẫn cảm thấy ấm áp. Chỉ cần có sự hiện hữu của người đó bên cạnh, lòng cũng cảm thấy ấm hơn rất nhiều. Em đọc sách, anh làm việc.
Tình yêu lâu bền có được từ những khoảnh khắc bình yên như thế. Em và anh cùng chui trong một chiếc chăn ấm áp sau một ngày dài mệt mỏi. Anh đọc sách, em xem phim, bình lặng bên nhau…
Đôi khi, chính những cái ôm “tình cờ” khi đang ngủ lại khiến ta thêm yêu nhau hơn.
Tình yêu bền chặt khi CÙNG NHAU giải quyết từ những việc nhỏ nhặt nhất
Lắp ráp một món nội thất như chơi lego hai người với nhau. Xoáy xoáy, vít vít… Em chẳng hiểu thì ngắm nhìn anh lắp vậy, như thế cũng là động lực cho anh.
Đôi khi vấn đề khó khăn nhất là lựa chọn ăn món gì, tự nấu hay mua đồ ở ngoài. Cả hai cùng nhau bàn, cùng nhau chọn và câu trả lời là sự thống nhất của cả hai. Nhiều khi là sự nhường bước từ phía anh, hoặc em. Những chi tiết nho nhỏ khiến chúng ta hiểu nhau hơn, biết tha thứ cho nhau hơn. Tình yêu thực sự luôn hiện hữu, không phải mơ mộng xa xôi.
Hay, có những ngày mưa buồn, tâm trạng não nề nhưng vẫn thật vui khi mà bàn nhỏ nhắn này vẫn được sưởi ấm bởi một bài tay khác, là anh! Vượt qua những ngày “mưa buồn” cùng nhau, không trách mắng, cũng chẳng cần khuyên bảo, chỉ cần bàn tay nắm lấy bàn tay, hơi ấm sẽ xua tan tất cả mọi tổn thương của trái tim.
Mỗi ngày luôn có những thứ mới mẻ, những vấn đề đột xuất phải giải quyết cho cả hai. Hóa đơn tiền điện tháng, bình xăng chưa đổ, bộ đồ của em quá cũ,… nhiều thứ xảy đến và bỗng dưng khiến em phát buồn. Nhưng vẫn có anh cùng ở đây, với em, sẻ chia. Gánh nặng trong cuộc sống này thì nhiều lắm, theo ta đến hết cuộc đời. Nhưng cùng nhau, chúng ta có thể vượt qua tất cả.
Đôi khi, chỉ vài chuyện nhỏ bé không ưa trong cuộc sống cũng khiến một trong hai muốn nổi đóa lên. Cuộc sống vốn không phải lúc nào cũng là cầu vồng vậy nên ta cũng không mong cầu sự hoàn hảo trong tình yêu. Sự thỏa hiệp của một trong hai đưa hành trình yêu thương của em và anh kéo dài thêm. Lời xin lỗi tuy đơn giản nhưng nói ra, sẽ xóa bỏ được mọi rào cản giữa cả hai.
Dù giận dỗi nhưng cũng không để khoảng cách vật lý khiến trái tim lạnh giá hơn. Ta biết rằng, sự thỏa hiệp là chìa khóa để con đường tình yêu được nối dài.
Tình thân vĩnh cửu là do ta lựa chọn Ở LẠI và… tiếp tục cùng nhau
Một hôm nào đó, em thật mệt mỏi, anh thật chán chường, gạt tất cả sang một bên, dành cho nhau cái ôm thật chặt như thế.
Nấu ăn cùng với nhau quả là thử thách khó nhằn nhưng cũng đem tới kỷ niệm mà mãi ta chẳng thể nào quên.
Quãng đường tình yêu được kéo dài ra thêm nhờ những cuộc chuyện trò trên giường của hai ta. Em và anh, chúng ta nói với nhau về tất cả mọi thứ, đôi khi cũng chẳng về thứ gì cả.
Cảm xúc hạnh phúc trong tình yêu ở trong mọi lúc. Là khi được cuộn tròn trong vòng tay của anh, ngả đầu vào đôi vai của anh, xem những bộ phim làm em đẫm nước mắt hay khiến em la hét inh ỏi cả gian phòng.
Những ký ức đẹp khi cả hai cùng nhau bước tiếp. Dành cho nhau thời gian ở góc quán cà phê quen thuộc, tâm sự về những chuyện cũ, hồi còn mới yêu.
Rồi, sau tất cả ta thầm hiểu được rằng, cảm giác bình yên và thoải mái nhất là ở trong lòng của người ấy…
Em và anh không phải là một nên sự khác biệt là tất yếu. Đôi khi ta đã muốn dừng bước vì những sự khác biệt tồn tại giữa cả hai. Đôi khi ta biết mình sai nhưng vẫn cố chấp, không muốn thay đổi. Nhưng vì tình yêu, em thỏa hiệp. Ta hiểu rằng tình yêu của mình dành cho anh là điều lớn hơn cái tôi kia. Chúng ta cùng nhau bước tiếp, khi biết rằng cả hai cùng hướng về một phía.
Và rồi, mọi thứ sẽ ổn. Tất cả rồi cũng sẽ qua đi, chỉ có tình yêu của hai ta ở lại!
Qua bộ tranh này, hẳn nhiều người cũng cảm thấy như EM. Rằng sự kịch tính, kể cả lãng mạn không phải là chất liệu bền chắc của tình yêu. Chính những thứ bình thường, thân thương ở trong cuộc sống, kể cả đau khổ lại giúp cuộc tình của ta kéo dài thêm. Cùng nhau nghĩ, cùng nhau làm, cùng nhau vượt qua mới là cách để tình yêu thêm bền chắc. Và cùng nhau hay không, là một sự lựa chọn!