Mình đã từng đi Đà Lạt rất nhiều lần và cũng đã “mòn mặt” với những địa điểm vui chơi, tham quan. Từ địa điểm nổi tiếng đến ít nổi tiếng hơn, từ sang trọng đến cổ điển, quê mùa, những ngóc ngách quen thuộc với du khách ở Đà Lạt mình đều đã khám phá hết. Lần gần nhất mình thăm Đà Lạt là lúc chính thức lên xe hoa được 1 tháng vì bể kèo đi trăng mật Thái Lan (lỗi tại bạn Cô Vy). Vậy nên mình muốn lần quay lại Đà Lạt này phải có chút gì khác biệt so với những lần du lịch “nghỉ dưỡng” êm đềm trước đây.
Mình mong bài review này sẽ giúp các bạn trẻ tìm thấy Đà Lạt ở một khía cạnh thật khác, không phải là những điệp khúc lãng mạn, đượm buồn của những bản tình ca mà sẽ thật sự là một bài ca nồng nhiệt tuổi trẻ. Đừng bỏ lỡ mà hãy đọc hết nhé!
Mục Lục
1. Đi Đà Lạt nên ở đâu: Andante Nature Retreat – Farm & Lodge
- Địa chỉ: Xã Đạ Nhim, Lạc Dương, Lâm Đồng
“Nhớ những ngày đấy, cũng như bao đồng loại khác, tôi sống trong ba cái hộp: nhà, xe hơi, và văn phòng… Cuộc đời chằng chịt vậy mà có rất ít giao điểm.
[…]
Trong hành trình tìm kiếm một đời sống yên tĩnh & sự bình yên của tâm hồn, tôi tìm thấy một thung lũng nọ, và bắt đầu xây một căn nhà ở đó, trên cái nền đổ nát của một túp lều ọp ẹp từng là nhà của người giữ rừng ngày xưa…”
Đây là lời thổ lộ của chị chủ của Andante về lý do chị xây dựng nơi này. Andante không phải khách sạn/homestay hay resort, mà đúng nhất hẳn là “nature retreat” hoặc như mọi người gọi là “Trại”. Nơi này không có wifi hay Internet, sóng điện thoại thì chập chờn, đường vào vẫn đầy đất đá và rất xa thành thị. Chưa hết, để đặt được phòng ở Trại (nếu may mắn còn phòng), bạn phải vượt qua “khảo nghiệm” – cuộc trò chuyện ngắn với chị chủ để xem liệu bạn có hợp với nơi này hay không. Mình biết Andante qua những thước phim của anh Khoai Lang Thang, cảm thấy nơi này cũng có cái hay hay, chill chill, bình yên và trả mình đúng về cuộc sống nguyên thủy, hòa hợp với thiên nhiên.
“Và đừng để đời chỉ là những chuỗi ngày được chấm công
Miệng cười như nắng hạ, nhưng trong lòng thì chớm đông
Nếu mà mệt quá, giữa thành phố sống chồng lên nhau
Cùng lắm thì mình về quê, mình nuôi cá và trồng thêm rau”
Những thước phim của anh Khoai và vần Rap của anh Đen làm mình thèm những ngày bình yên như vậy, rời xa công việc, bộn bề hối hả trong cuộc sống này, tạm quên đi những nỗi lo âu, buồn bã để thật sự kết nối với chính mình. Dù chỉ là vài ngày thôi nhưng mình cũng cảm thấy thật xứng đáng, đủ để mình tìm thấy niềm cảm hứng, refresh bản thân sau chuỗi ngày quá nhiều mệt mỏi và áp lực. Vậy là mình đã quyết định cùng chồng “vào trại” 2 ngày để tạm “ẩn dật” tại một căn chòi nhỏ, lọt thỏm trong lòng rừng thông, không có wifi, dòng người nô nức, đồ ăn ngon hay âm nhạc xập xình… mà chỉ có màu xanh mượt, xanh rì, xanh mơn mởn của cây cối, tiếng chim hót vang trời, tiếng gió vi vu nhè nhẹ. Vậy thôi, trốn vài ngày thôi nhé!
Vậy Andante có gì mà mình phải vượt bao “gian khó” để đặt phòng cho bằng được?
Sơ lược về Andante, tại Trại có 2 kiểu phòng là Cabin và Chalet. Cabin là những chòi nhỏ hình tam giác bên bờ suối và sử dụng toilet chung. Chalet (loại mình ở) là các chòi rộng ở phía trên đồi và có phòng vệ sinh riêng. Vì hẻo lánh nên mình mua sẵn đồ đến nấu ăn ở bếp chung hoặc dùng bữa do Trại cung cấp (trừ buổi sáng đã bao gồm trong giá phòng).
Nghe thì chán nhỉ nhưng nếu bạn yêu thiên nhiên giống như mình thì Andante sẽ khiến bạn hạnh phúc. Phía sau Trại có nguyên một cánh rừng thông, bên cạnh là thác nước, xa xa là một con suối nhỏ với cây cầu gỗ bắc ngang và đàn vịt trắng bơi chậm rãi. Trại sở hữu những vườn rau, vườn dâu, chanh dây mà bạn tha hồ hái để chế biến bữa ăn với nguyên liệu tươi ngon “organic” (nếu bạn có thể nhịn được mà không ăn ngay khi vừa hái).
Bếp chung của Trại là một nhà sàn gỗ mở, rất rộng với nhiều bàn ghế với ánh đèn vàng ấm áp. Bạn có thể đến đây ăn sáng/trưa/tối, pha trà/cafe, ngồi một góc ngắm trời mây, viết nhật ký, vẽ vời hay chơi đùa với một-đàn-cún: Lọ, Lem, Lượm, Lạc, Lầm, Thóc và 4 chú cún con mập ú nhìn là muốn ôm ấp. Mấy bé là tiếp tân thứ thiệt, sẽ dắt bạn đến phòng, dẫn đường khi bạn đi chơi rừng (lâu lâu quên thì bỏ về nửa chừng), nếu thấy vui sẽ chui vào, ngủ cạnh cửa phòng cả đêm.
Tối đến Trại sẽ đốt lửa ở bếp chung, mọi người tụ tập sưởi ấm và nướng khoai, trò chuyện rôm rả. Khách Andante toàn là những tâm hồn yêu thiên nhiên, giản dị và chân thành, sẽ không làm phiền bạn nếu bạn cần yên tĩnh. Nhưng nếu thử mở lòng, bạn sẽ được nghe rất nhiều câu chuyện thú vị.
Nếu bạn đi Đà Lạt chỉ vì muốn tìm một nơi bình yên để ngủ cho thỏa thích, hay có vài cuốn sách đọc dở mà bận quá hay để “trốn” khỏi bộn bề, thì hãy đến Andante đi! Chúc bạn may mắn để đặt được phòng (giống như mình ^^).
(Sẽ hơi “ăn gian” khi xếp Andante vào danh sách Đà Lạt vì địa chỉ chính xác của nó nằm ở huyện Lạc Dương, cách thành phố Đà Lạt khoảng 30km. Nhưng mong bạn bỏ quá cho, vì Andante thực sự thấm đượm tinh thần Đà Lạt hơn cả những resort/homestay ở trung tâm)
2. Đi Đà Lạt chơi gì: High Rope Course – Thác Datanla
- Địa chỉ: Khu du lịch thác Datanla, quốc lộ 20, đèo Prenn, phường 3.
Trái ngược với Andante, High Rope Course tràn đầy thử thách thể lực và cảm giác “Yomost” khi đu dây zipline xuyên rừng. Mình từng rất sợ mấy trò cảm giác mạnh như vầy vì bị nhát gan, nhưng không hiểu sao đợt này muốn đi ra khỏi vùng “safe zone” của mình, nghĩ cũng thấy thú vị. Chắc có chồng rồi nên phải khác tí, nhỉ?!
Khi đến khu du lịch thác Datanla, hệ thống máng trượt “dài nhất Đông Nam Á” nổi tiếng hơn cả. Theo mình đánh giá thì trò này khá nhàm chán vì quá dễ, bạn thật sự không cần phải làm gì cả, trượt một mạch xuống thác và đi lên lại, cảnh quan dọc đường lẫn thác Datanla cũng không ấn tượng. Đường trượt cũng quá ngắn so với mình, nên cảm giác chưa “đã” lắm. Nếu không sợ độ cao, mình tha thiết đề nghị bạn thử High Rope Course, đảm bảo “feel” hơn rất nhiều.
Khi đến khu cổng chào khu du lịch thác Datanla, bạn sẽ thấy phòng vé trước khi đến bãi đỗ xe. Mình được nhân viên huấn luyện về cơ chế hoạt động của khóa thông minh và thực hành với các trò đơn giản dưới mặt đất. Khi vào chơi chính thức, mình trải qua 90 phút và 80 thử thách phân thành 6 cấp theo màu da cam, màu xanh dương, xanh lá, đỏ và đen. Để đảm bảo an toàn khi có tình huống không hay xảy ra hoặc cảm thấy quá mệt, mình có thể gọi “cứu hộ” bất kỳ lúc nào nên cũng phần nào yên tâm khi chơi trò này.
Cơ chế của khóa thông minh khiến cho ít nhất một đầu khóa lúc nào cũng gắn trên zipline, chỉ mở được ở điểm cuối của mỗi cấp, đảm bảo an toàn cho người chơi. Đồng thời, các nhân viên được phân bố khắp các trạm và dưới mặt đất để giúp đỡ bạn bất kỳ lúc nào.
Mình không hề mạnh về mặt thể lực hay sức bền nhưng tạm ổn ở khoản khéo léo và lì lợm nên vượt qua được 4 cấp. Rất tiếc là mình đã dùng hết sức lực và thời gian trước khi đến 2 cấp cuối cùng. Vậy mà có rất nhiều người, kể cả nữ giới, thành công chinh phục vạch cuối cùng của cấp màu đen khó nhất. Mỗi cấp chia thành các thử thách khác nhau, ở cuối cấp là “phần thưởng” khi người chơi được thả mình đu zipline sang chặng tiếp theo. Đu dây 200m qua rừng thông trên độ cao 13m, gió mát phả vào từng thớ cơ đang nóng hực vì vận động mạnh, thả tầm mắt xa tít về phía đồi ngút ngàn màu xanh, mình không hề có một chút sợ hãi mà thực sự sảng khoái. Ngay chính lúc đó, mình cảm nhận rõ ràng sự tự do.
Kinh nghiệm nho nhỏ: làm theo bảng hướng dẫn không phải lúc nào cũng hiệu quả nhất, hãy suy nghĩ cách chơi thông minh hơn (hoặc hỏi luôn từ người vừa xong trước).
3. Ăn gì: Food Tour “ăn cả Đà Lạt”
Bạn mình hay than rằng: “Sao Sài Gòn họ không nấu ngon như Đà Lạt?”. Mình thì không khó ăn đến vậy, ở đâu mình cũng tìm được món ăn yêu thích. Nhưng đúng là, đồ Bắc Trung Nam nào, chỉ cần ăn ở Đà Lạt là đảm bảo vừa miệng.
Do khí hậu mát mẻ, con người thân thiện hay do đồ ăn ngon thật? Mình không biết nữa, nhưng ẩm thực chắc chắn là lý do (quan trọng) khiến mình nhung nhớ Đà Lạt nhiều đến vậy. Mình không muốn ăn một mình nên sẽ chia sẻ tập hợp hàng quán “tủ” để bạn no bụng từ sáng đến tối. Nào mình cùng béo!
3.1. Ăn sáng
- Bánh ướt lòng gà Hằng, 68 Phan Đình Phùng, phường 2
- Bánh căn Lệ, số 24/27 Yersin, phường 10 (đi sớm trước 8AM)
- Bánh mì xíu mại, ngã tư Hoàng Diệu & Trần Nhật Duật
- Mì Quảng Nhật Lệ, A15 Trần Lê, phường 4
3.2. Ăn trưa/tối
- Bánh bèo số 4, số 402 Phan Đình Phùng, phường 2
- Mì hoành thánh tàu cao, số 217 Phan Đình Phùng
- Bánh canh – chả cuốn, số 349 Phan Đình Phùng
- Lẩu gà lá é Tao Ngộ, số 5 đường 3 tháng 4
- Lẩu bò Ba Toa: khu Ba Toa, đường Hoàng Diệu, phường 5, TP. Đà Lạt, có rất nhiều lẩu bò. Trong đó, tiệm Nhà Gỗ cuối đường là quán chính gốc. Cảm nhận của mình là quán quá đông, ẩm thấp và ồn ào. Vì vậy, mình chọn ăn các quán đầu đường với chỗ ngồi rộng rãi, phục vụ nhiệt tình, mùi vị ngon không kém Nhà Gỗ và cũng khá đồng đều giữa các quán.
3.3. Ăn vặt
- Kem bơ Thanh Thảo, số 76 Nguyễn Văn Trỗi, phường 2
- Sữa đậu và bánh ngọt Hoa Sữa, 64 Tăng Bạt Hổ, Phường 1
- Sữa chua phô mai và trứng lòng đào với sốt chấm tuyệt ngon, số 50 Mimosa, phường 10 (dưới chân chùa tàu)
- Bánh tráng nướng nhà chung (cạnh nhà thờ Con Gà)
- Dâu lắc muối ớt, khoai nướng: khu vực bờ hồ Xuân Hương
Ngoài ra, khi đi Đà Lạt bạn đừng quên thưởng thức các thức quà đặc sản vừa có thể ăn ngay tại chỗ, vừa thích hợp mua về làm quà cho gia đình bạn bè nhé. Đọc thêm: 5 đặc sản Đà Lạt ngon miệng ăn ngay khi đói lại dễ “gói mang về”
4. Quán cafe để “chill” ở Đà Lạt
Ở Sài Gòn cũng có nhiều quán cafe đẹp, sao lại phải tận Đà Lạt làm gì? Cái chất cafe ở Đà Lạt khác hoàn toàn so với Sài Gòn và những nơi khác mình đã từng ghé qua. Ly cafe, tách trà nóng, cốc cacao béo ngậy ấm áp trước khung cảnh núi đồi, mây giăng trước mắt, những tiếng chim hót vang bầu trời, ta ngước mắt nhìn thiên nhiên bao la rộng lớn, thảnh thơi để những ngọn gió mát lành luồn qua làn tóc dịu dàng, bình yên.
Đà Lạt không thiếu quán café đẹp, nhưng muốn tìm những nơi có chất riêng thì nhất định phải ghé những địa chỉ sau:
4.1. Café Túi Mơ To
Kể từ lúc yêu nhau đến khi cưới, Café Túi Mơ To là điểm đến “must-have” của vợ chồng mình mỗi khi có dịp về Đà Lạt. Mình thích quán vì cái tên quá nên thơ… cho một người cũng có nhiều “túi mơ” giống như mình. Mình chọn đến quán vào lúc sắp chiều tà để được ngồi trên chiếc ghế đẩu, chờ ngắm nhìn những tia nắng dần khuất sau những đám mây trắng xóa, trả lại một bầu trời Đà Lạt sương khói mờ ảo, cảm giác không bao giờ tìm thấy được ở Sài Gòn. Phóng tầm mắt tới là cánh rừng thông bạt ngàn, thung lũng đen giăng lơ lửng, đan xen những màu xanh thăm thẳm.
Mình dành cả buổi chiều để ngồi tại đây, thưởng thức từng chút một hương vị cacao thơm phức, ấm áp rồi ngắm nhìn những luống cúc họa mi nhỏ bé, mong manh, cảm giác bình yên tận sâu trong tâm hồn. Mình thích quán vì mỗi người ở đó đều có một khoảng riêng dành cho mình, không vồn vã, ồn ào dù quán rất đông khách. Túi Mơ To cho mình cảm nhận được hơi thở của thiên nhiên hòa quyện thật dịu dàng vào hơi thở của chính mình, xoa dịu và vỗ về đứa trẻ tổn thương bên trong tâm hồn mình.
Mình yêu Túi Mơ To chính vì như vậy đó, hãy ghé quán café mộng mơ này nếu có dịp đi Đà Lạt để tìm chút bình yên bạn nhé. Mình tin bạn sẽ thích quán café này giống như mình.
4.2. Sense Coffee
Một quán café nho nhỏ trên con đường chật hẹp Tô Ngọc Vân, không có view đẹp, lại không được décor xịn xò, như những quán café khác. Nhưng tại sao mình vẫn tìm đến Sense Coffee? Bởi vì nó có những bản tình ca, những giai điệu của tuổi trẻ và những giây phút hòa mình vào âm nhạc để feel theo từng cung bậc cảm xúc. Những tâm hồn nhạy cảm được kết nối lại cùng nhau bằng thứ âm nhạc sống động, lúc nhẹ nhàng du dương, lúc lại cao trào nồng nhiệt.
Mình đã có một đêm chill đúng nghĩa tại Sense Coffee vào buổi tối thứ 7 lạnh giá, góp thêm một kỉ niệm đẹp nơi vùng đất mờ sương này.
5. Lời kết về chuyến đi Đà Lạt
Với mình, Đà Lạt như người bạn lâu năm, có thể ngồi cạnh hàng tiếng đồng hồ, không nói gì mà chẳng biết chán, tưởng đã hiểu nhau nhưng thỉnh thoảng vẫn bất ngờ. Mong rằng với những “bất ngờ” nho nhỏ kể trên, bạn sẽ lại một lần nữa rung động với thành phố mộng mơ này nhé.